Tôi từng nghĩ rằng nếu điều gì đó đến dễ dàng, thì nó không đáng để làm. Công việc thực sự phải khó khăn. Đó là cách tôi biết nó quan trọng. Vì vậy, tôi đã chọn con đường khó khăn mỗi lần. Các chiến lược phức tạp. Các quy trình bị ép buộc. Chứng minh rằng tôi có thể làm điều đó theo cách khó khăn. Rồi tôi nhận ra rằng tôi không tối ưu hóa cho kết quả. Tôi đang tối ưu hóa cho sự vật lộn. Công việc khó khăn là quan trọng nhưng khó khăn không cần thiết chỉ là cái tôi. Bây giờ tôi tự hỏi liệu tôi có đang giải quyết vấn đề này theo cách thông minh hay chỉ là theo cách khó khăn? Đôi khi giải pháp tốt nhất đơn giản hơn bạn nghĩ. Mục tiêu không phải là tránh nỗ lực. Mà là đặt nỗ lực vào những nơi thực sự quan trọng.