Tôi thấy một người đàn ông cơ bắp đang tập trượt patin trong công viên ở Buenos Aires. Khi lại gần, tôi phát hiện ra đó là một người đàn ông có râu trắng. Khi trò chuyện với ông, tôi biết ông đã hơn 60 tuổi. Ông đến công viên này mỗi ngày để luyện tập kỹ năng. Hơn sáu mươi năm vẫn mỗi ngày cúi xuống, Tập trung vào việc mài giũa và luyện tập những điều cơ bản nhất. Sự tự trau dồi trong thời gian này, yên tĩnh mà mạnh mẽ. Nghĩ về điều đáng sợ nhất của internet là bạn chỉ thấy thành công, mà không thấy được số đông im lặng. Thế giới này đang được viết lại bởi các thuật toán. Nó chỉ cho bạn thấy hai câu chuyện: Người chiến thắng bẩm sinh, và người chiến thắng giả vờ là người bình thường. Nó biến "trở nên giàu có chỉ sau một đêm" thành kiến thức thông thường, biến "tích lũy từ từ" thành điều đáng xấu hổ. Giới trẻ bắt đầu sống với tâm lý của một con bạc, khao khát sao chép thành công của người khác trước 21 tuổi. Nhưng những người thực sự bị thu hoạch, chính là những người chê bai quá trình quá chậm. Chậm, mới là lợi thế bị đánh giá thấp nhất của thời đại này.